| Linh Hà | Thương Nhớ [ Cover ]
Trong những năm tháng về làm vợ lẽ của một gã đàn ông trăng hoa, kiêu ngạo. Hà đã yêu. Nhưng không phải yêu chồng. Em đã yêu người đàn bà mà đám con ở gọi là "mợ cả", tức là vợ hắn, là bề trên của em. Em yêu nàng như cách nàng yêu điệu quan họ Kinh Bắc. Em thương nàng như cách nàng thương tiếng độc huyền cầm tịch liêu. Em dịu dàng đan những rung cảm vào từng chân tơ kẽ tóc nàng, lặng lẽ thêu dệt khúc tình thi dành riêng cho nàng. Bởi trong mắt em, Lương Thùy Linh - nàng là duy nhất, là ca từ hoàn mỹ nhất để em hoàn thành kiệt tác lớn nhất cuộc đời."Thùy Linh, Thùy Linh.""Ai cho phép mợ gọi tên tôi như thế?""Em thấy tên mợ đẹp, đẹp như mợ." "Tên mợ cũng đẹp đấy thôi." "Tóm lại tên chúng ta đều đẹp, ghép vào càng đẹp hơn. Linh Hà hay là Hà Linh. Chỉ riêng em với mợ, đẹp như một áng thơ."…